Yến Tiểu Tiên thầm kêu khổ, nhưng lúc này cũng không dám thoát đi, đành phải đi theo tên tiểu đồng nọ, đi về phía căn phòng ở nội điện, hộ vệ trên đường đều theo nhau hành lễ.
Trong viện vài gốc tùng vươn cao,hương mai phả vào mũi, ánh trăng chiếu lên biển vàng nơi đỉnh mái,làm ba chữ "Sấu Tâm các" toả sáng lấp lánh. Đây chắc là sương phòng của Lý Đông Hầu.
Đứng trên bậc thang đá nơi cửa có mấy người hầu, nha hoàn, đang nghểnh cổ nhìn ngó, nhìn thấy Yến Tiểu Tiên liền vỗ tay kêu to:
-" Về rồi Về rồi!cái tên không ra gì này quay lại rồi!"
Một thư đồng mặc hoàng sam ẻo lả cười nói:
-" Là phúc thì không phải hoạ, là hoạ ắt không tránh được. Tiểu cầm tử, người là Tôn ngộ không thì ta là như lai phật tổ, người cho dù có lắc mình một cái đi hai ngàn dặm, cùng sao có thể thoát khỏi năm ngón tay ta được?"
Bọn tì nữ nghe thấy thế khúc khích cười, mấy tên hầu thì nhíu mày trợn mắt, đồng thanh phụ hoạ:
-" Đúng rồi đúng rồi! nuôi quân ba năm dùng một giờ.Công tử nuôi một đoá cúc hoa như người, cũng là để bẻ hoa hút mật."
Trong lúc nói, bọn chúng kẻ trước người sau giải Yến Tiểu Tiên vào trong phòng.
Yến Tiểu Tiên lúc này mới hiểu, thì ra Lý Đông Hầu tìm " Bào Cầm" đến là để thoả mãn thú kỳ dương dâm dục.Mày nhíu nhẹ, sát tâm nổi lên, thầm nghĩ:
-" Đây là ngươi tự tìm đường chết, đừng trách ta cho ngươi chết."
Cánh cửa mở ra, mọi người lập tức yên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-so/718296/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.