Edit: Tagoon
Mã Tiếu nghe những người này mắng chửi, tuy rằng vẫn luôn cố gắng chống đỡ nhưng nụ cười trên mặt đã cứng còng.
Bộ lạc Cự Hổ của bọn họ cường đại như vậy, thế nhưng bị đám người đó mắng thành cái dạng này......
Gã nhất định phải giết sạch bọn chúng!
Nhưng mà, trong lòng gã nghĩ như vậy, ngoài mặt lại không thể không nói hùa theo.
Hùng Dã nằm trên đống cỏ, nhìn một màn này cảm thấy hơi buồn cười.
Y không có nói chen vào, những người khác trong bộ lạc cũng không nói chen, thậm chí để tránh lộ tẩy, mấy người ở đây hầu như còn không biết Mã Tiếu đến từ bộ lạc Cự Hổ —— Tư tế chỉ dặn bọn họ không thể để cho người khác biết bộ lạc Đại Hùng rất dồi dào.
Bọn họ vốn cũng không muốn để người khác biết bộ lạc Đại Hùng dồi dào.
Bọn họ rất nhanh sẽ phải nghênh đón mùa đông rét lạnh, rất nhiều bộ lạc vào mùa đông đều vô cùng khổ sở. Nếu những người đó biết bộ lạc Đại Hùng dồi dào, nói không chừng sẽ đến đầu nhập vào bộ lạc Đại Hùng, nếu vậy lại phải chia bớt lương thực của bọn họ!
Bọn họ thật sự không muốn lương thực của mình bị phân đi!
Tất cả bọn họ đều không hé răng lấy một câu, chỉ yên lặng nghe đám người tư tế mắng chửi người khác.
Mắng một trận đến tận lúc ăn cơm chiều, Hùng Hà bắt đầu phân chia thức ăn.
Ông đặc biệt sai người lục tìm ra những củ trứng đất cực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-su-duong-phu-ky/1174734/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.