Edit: Tagoon
Chu Tịch ngay từ đầu đã biết chuyện giữa Hùng Dã và Sư Lệ, mà hắn cũng không để ý.
Khi đó hắn đối với Hùng Dã chỉ có cảm kích, chẳng sợ biết rõ mục đích Hùng Dã muốn cùng mình kết thành bạn lữ không thuần, hắn cũng đã đáp ứng.
Nhưng hiện tại...... Chu Tịch kéo tinh thần lực đâm về phía Dương Oánh của mình trở về.
Dương Oánh không hiểu sao cảm thấy hơi lạnh lẽo, thân mình run rẩy, lại nhìn về phía Hùng Dã: "Hùng Dã, xem ở mặt mũi của Sư Lệ, ngươi giúp chúng ta đi. Cho dù các ngươi không thành bạn lữ thì cũng là bạn bè."
"Ta và hắn đã không còn là bạn bè." Hùng Dã nói: "Hơn nữa liền tính chúng ta là bạn bè, em trai ruột của ta cũng đang ở sơn động tập thể, vì sao ta phải xen vào em trai của bạn?"
Sơn động tập thể cũng chỉ là có mùi không dễ ngửi mà thôi. Bình thường vào mùa đông, nơi đó bởi vì thiêu củi lửa nhiều nên ngược lại còn rất ấm áp.
Hùng Dã vẫn luôn cảm thấy ở trong sơn động tập thể rất không tệ, như thế nào lại không thể ở?
Y lúc trước cho Chu Tịch đến ở trong nhà mình là bởi vì Chu Tịch khi đó nhìn hơi ngốc, sợ người khác cướp sạch đồ vật của hắn...... Nếu như biết Chu Tịch rất thông minh, y khẳng định sẽ không đi lo chuyện bao đồng.
Hùng Dã từ nhỏ đến lớn, sống sống chết chết gặp qua không ít, lần trước đi ra ngoài còn giết người...... Y không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-su-duong-phu-ky/1174803/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.