Edit: Tagoon
Chu Tịch không thể trả lời, hắn ngất đi rồi.
Nhổ sạch cây của nửa quả núi, giết không biết bao nhiêu khủng long, hắn sớm đã tinh bì lực tẫn.
Nhìn thấy Chu Tịch ngất đi, Hùng Dã vội vàng biến thành hình người xem xét tình trạng của Chu Tịch.
Trên người Chu Tịch ngoại trừ một vài chỗ bị trầy da thì không còn vết thương nào khác. Hắn mồ hôi đầy đầu, hô hấp đặc biệt dồn dập, hẳn là mệt quá nên ngất đi......
Chu Tịch là tới tìm y? Có phải đã rất vội vàng chạy tới đây hay không?
Hùng Dã ở trên mặt Chu Tịch hôn một cái, trong lúc nhất thời cảm thấy ấm áp trong lòng.
Chỉ là buổi tối trời thật lạnh...... Hùng Dã nghĩ nghĩ, lại biến thành hình thú, sau đó đặt Chu Tịch ở trong lòng ngực của mình.
Lông trên lưng y tuy rằng hơi cứng rậm người, nhưng lông đằng trước lại rất mềm mại, có thể giữ ấm cho Chu Tịch.
Vết thương trên người Hùng Dã rất nghiêm trọng, cho nên có chút mơ mơ màng màng, nhưng thời gian y mơ hồ cũng không dài. Không bao lâu sau y đã nghe thấy thanh âm của Hùng Hà: "Hùng Dã! Hùng Dã!"
Hùng Hà ngửi được mùi của Hùng Dã, cũng ngửi thấy được mùi máu tươi dày đặc, trong lòng run lên, e sợ Hùng Dã sẽ xảy ra chuyện.
Ông tuy rằng có vài đứa con, nhưng hình thú giống với ông nhất lại là Hùng Dã. Ông vẫn luôn dốc lòng dạy dỗ Hùng Dã, Hùng Dã với ông mà nói, có lẽ so với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-su-duong-phu-ky/1174827/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.