Edit: Tagoon
Sư Lệ cùng Hùng Dã, mưa mưa gió gió đi qua vài thập niên.
Gã biết Hùng Dã thích gã, phi thường thích. Từ sau khi trở thành Thú Vương, sinh hoạt ngày càng an nhàn, gã không thể tránh né mà bắt đầu có ý tưởng khác lạ, ánh mắt bắt đầu đặt lên trên người những người khác, nhưng Hùng Dã trước sau như một đều không bao giờ có chuyện như vậy.
Ánh mắt của Hùng Dã vĩnh viễn đều ở trên người gã.
Sau khi trọng sinh, Sư Lệ không tính toán trói định cùng Hùng Dã cả đời, nhưng không thể phủ nhận Hùng Dã với gã mà nói vẫn rất khác biệt. Thế mà giờ đây, Hùng Dã lại thân mật với người khác như vậy.
Sư Lệ có chút không thể tiếp thu, muốn đi tới ngăn cản, nhưng mà xung quanh Hùng Dã có không ít người. Những kẻ đó vây kín mít quanh Hùng Dã và người bị thương kia khiến hắn không thể đến gần.
Sư Lệ cảm thấy hơi tức giận. Lúc này tư tế lại xua đuổi hết những người bên cạnh: "Các ngươi đều cách xa Ngưu Nhị ra một chút!"
"Tư tế gia gia, Ngưu Nhị hắn tỉnh, hắn có thể khoẻ lên sao?" Hùng Dã lại hỏi.
"Ta không biết." Tư tế nói: "Ngươi đưa hắn tới sơn động của ngươi, chiếu cố hắn thật cẩn thận."
Ngưu Nhị đã 26, tuổi không nhỏ, nhưng hắn có vẻ trầm mặc ít lời, lớn lên cũng bình thường, hình thú tuy lớn nhưng sức chiến đấu không mạnh, không quá được các cô gái trong bộ lạc yêu thích, cho nên vẫn luôn không có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-su-duong-phu-ky/1174877/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.