Edit: Tagoon
Chu Tịch kỳ thật cũng rất kinh ngạc, không nghĩ tới mình lại có thể ăn nhiều như vậy, thậm chí còn chưa đã thèm, cảm thấy ăn thêm mười cân nữa cũng không thành vấn đề.
Nhưng hắn cũng không tiếp tục ăn, đây là đồ ăn của Hùng Dã, hắn tổng không thể ăn quá nhiều.
Hùng Dã thấy thế, nói: "Thịt chim voi này nếu như ngươi thích thì ăn nhiều một chút, ngươi cho ta ăn mật ong thực trân quý, có thể đổi rất nhiều thịt."
"Ta đã no rồi." Chu Tịch nói.
"Vậy ngươi ngày mai lại lấy mà ăn." Hùng Dã nói, nghĩ nghĩ lại bổ sung một câu: "Ăn không hết sẽ hỏng mất."
"Ngươi có thể cho đi một ít." Chu Tịch nói, mẫu thân nguyên chủ để lại cho nguyên chủ rất nhiều muối, hắn có thể giúp Hùng Dã ướp một bộ phận thịt. Tuy rằng hiện tại là mùa xuân, nửa năm kế tiếp này hẳn là cũng không thiếu thịt, nhưng đôi khi người tính không bằng trời tính.
"Cũng được......" Hùng Dã gật gật đầu, đột nhiên lại nghĩ tới cái gì: "Chu Tịch, ngươi có thể giúp ta nướng thêm một miếng thịt không? Ta muốn đưa cho tư tế." Chu Tịch vùa nãy đại khái nấu năm cân thịt, lại nướng 30 cân thịt, hai người bọn họ đã chén sạch toàn bộ rồi.
Chu Tịch biết trong bộ lạc có tư tế, thậm chí chuyên môn quan sát tư tế kia một đoạn thời gian, sau đó liền phát hiện tư tế ở trong một cái động lớn quay mặt về phía nam, chỉ là một cụ già cực kỳ bình thường, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-su-duong-phu-ky/1174881/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.