Edit: Tagoon
Bộ lạc săn thú tập thể là cách một ngày tiến hành một lần. Hôm nay không cần phải đi săn, Hùng Hà tộc trưởng liền bắt đầu xử lý một chút chuyện trong bộ lạc.
Tỷ như chuyện phân phối lại huyệt động.
Có một vài người quyết định sinh hoạt ở bên nhau, vậy huyệt động thừa ra của bọn họ có thể cho người khác vào ở. Cũng có một vài người thành niên cần phải phân phối huyệt động mới cho bọn hắn.
Mấy năm nay, dân cư của bộ lạc Đại Hùng vẫn luôn tăng trưởng. Tuy rằng mỗi năm bọn họ đều sẽ mở huyệt động nhưng vẫn như cũ không đủ. Nếu như vậy, người không thể tham gia săn thú khẳng định là không thể chiếm huyệt động.
Mà người không thể tham gia săn thú này chính là Chu Tịch.
Sau khi mẹ của Chu Tịch qua đời, xuất phát từ sự thương hại, Hùng Hà vẫn luôn không thu hồi huyệt động mà lúc trước phân cho mẫu thân hắn, nhưng hiện tại cũng đã trôi qua hai tháng.
Người không thể tham gia săn thú giống như Chu Tịch hẳn là phải tới ở trong sơn động tập thể.
Người trong bộ lạc Đại Hùng đều ngủ rất sớm, tỉnh dậy cũng rất sớm. Cho nên trời mới rạng, Hùng Hà đã tới tìm Chu Tịch nói chuyện này.
Chu Tịch: "......" Hắn cũng không biết trong bộ lạc hoá ra còn có quy định như vậy......
"Chu Tịch, ngươi nghe hiểu lời ta nói không?" Hùng Hà lo lắng hỏi Chu Tịch. Chu Tịch từ nhỏ đã là một tên ngốc, ông sợ Chu Tịch nghe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-su-duong-phu-ky/1174913/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.