Yên bạc soi bạch mã, lấp lánh như lưu tinh. (Hiệp Khách Hành (侠客行) - Lý Bạch)
Ngân quang động địa mà đến, có tiếng long ngâm, từ trong sóng biển bốn phía quanh đảo kinh khởi.
Rõ ràng đang là mùa xuân, nhưng tất cả mọi người ở đây cảm nhận được một loại gió thu tiêu điều, bên tai truyền đến tiếng vang chỉnh tề của đao thương ra khỏi vỏ, hàn quang lạnh lẽo trong sa trường lan tràn, gió thu thổi qua, cuồng sa phần phật.
Sân luận võ giữa hai người, sinh sinh biến thành sa trường. Một người một thương tới gần, lại giống như xách thương thúc ngựa, như đạp liên doanh.
Rất nhiều người đang khoanh chân ngồi đều mở mắt, trong sân ngoài sân một hồi động dung.
Đạo sĩ đứng mũi chịu sào sợ hãi chấn kinh, uy thế huyết lẫm sắc bén của hàn quang trước mặt vậy mà chấn hắn khí huyết đều có chút trì trệ, trên da thịt đều có cảm giác đau đớn.
Đạo sĩ lặp lại chiêu cũ, dùng linh hồn bí thuật xâm nhập linh đài.
Lý Thanh Quân ánh mắt lạnh lùng, có thần uy lẫm liệt từ linh đài phóng lên trời, bí thuật ý đồ ảnh hưởng linh hồn kia bị trùng kích thất linh bát lạc, ngay cả thuật pháp cũng không thành hình.
Đạo sĩ hoảng sợ khó hiểu, vô ý thức đằng vân mà lên, tránh đi thương mang sắc bén động địa mà đến này.
Ngân thương ngẩng đầu, vạn điểm hàn quang rải khắp thiên địa, trong tinh đấu đầy trời, có lưu tinh bôn nguyệt, xuyên thẳng cổ họng!
Một pháp bảo hình gương đồng kịp thời che ở trước người, phát ra vòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-tu-xin-tu-trong/2647763/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.