Bát này dùng một loại đá nham thạch màu đen mài đi mà thành, phong cách thô cuồng lại không mất phần tinh tế. độ lớn đủ để đổ vào bốn năm bầu rượu.
Bầu rượu là một loại đá Hàn Tuyền Ngưng Thúy hiếm thấy điêu khắc mà thành, thế nhưng bầu rượu này đã có giá trị liên thành.
Hổ Mãnh phát hiện Vũ La nhìn chằm chằm bầu rượu, không khỏi cười nói:
- Làm sao vậy, đừng tưởng rằng chỉ có Nhược Lô Ngục các người là công việc béo bở, bán thần bộ cũng có kiếm chác chút đỉnh.
Hai người liếc nhìn nhau cùng mỉm cười, cảm thấy thân thiết hơn không ít.
Hổ Mãnh bày bát lớn ra. rót rượu ra, bầu rượu nhỏ kia rõ ràng có một trận pháp trữ vật, cũng không biết rốt cuộc chứa bao nhiêu rượu ngon, rất nhanh đã rót đầy hai bát to.
Rượu màu hổ phách, hương thơm xông mùi.
- Rượu ngon!
Vũ La cùng không khách khí. bưng lên uống một ngụm. rượu của Hổ Mãnh mang đến cùng phải cao hơn mấy đẳng cấp so với Linh Tuyền Tiên Tửu của nhà ăn.
Hổ Mãnh mỉm cười, bưng bát lên không hiện sơn không lộ thủy, chậm rãi uống một hơi không ngừng. uống đến đáy bát hướng lên trời.
Buông bát to xuống, Hổ Mãnh lau miệng:
- Thống khoái!
Hổ Mãnh lại rót rượu cho mình. Vũ La ở bên cạnh nhìn, ung dung nói:
- Ngươi quả thật không đứng đắn, mời người khác uống rượu, nhưng mình lại uống nhiều hơn người khác gấp mấy lần.
Hổ Mãnh “Cười gian” một trận, lại một hơi uống hét rượu trong bát. lúc này mới nói:
- Ai nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-tuyet/1563889/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.