Hỏa Sư Đà mang theo người hốt hoàng rời đi, tuy rằng xung quanh toàn là sương mù trắng xóa, nhưng lực lượng của đám cây quỷ đã bị rút hết, nhờ vậy bọn họ ra khỏi rừng cây một cách thuận lợi.
Cả bọn đứng ngoài bìa rừng, sau đó quay đầu nhìn lại. Bên trong rừng cây sương mù mênh mông, mây đen trên trời càng ngày càng đè xuống thấp, từng tia chớp màu tím đen chợt lóe trông như những thanh kiếm sắc dưới địa ngục.
Kim Hà Hạo vẫn còn chưa trấn tĩnh lại, chợt hỏi:
- Các ngươi thấy Vũ La Đại nhân có thể sống sót thoát khỏi hay không?
Tuy rằng trước kia lòng tin của mọi người với Vũ La đã đạt tới mức mù quáng, nhung mà lần này, tất cả mọi người đều trầm ngâm, không ai lên tiếng nói. kẻ địch nọ quá mức hùng mạnh, hùng mạnh thậm chí vượt qua tưởng tượng của bọn họ.
Ngay cả câu hỏi của Kim Hà Hạo cũng không phải là ‘Vũ La Đại nhân có thể giành thắng lợi hay không’, mà là ‘Vũ La Đại nhân có thế sống sót thoát khỏi hay không’.
Cùng lúc này, ở phía đối diện của Niên Luân Mộ Địa, Nguyễn Xạ Nhật cũng đang khổ chiến.
Rõ ràng rừng cây phía Đông phát giác địch nhân xâm nhập hùng mạnh hơn, cho nên ngưng tụ âm lực âm hồn của bốn vạn gốc Quỳ Mộc, nặn ra một Quỷ Vương. Quỷ Vương này có thân thể của mãng xà, chân rết, còn có bốn chiếc lợi trảo lưỡi hái như càng bọ ngựa.
Toàn thân nó từ trên xuống dưới toàn là vảy gỗ dày nặng. Dù là quyền của Nguyễn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-tuyet/1564407/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.