Tiểu Cửu xoay khối đá một chút, trên một vị trí bị mài ra một mặt phẳng bằng bàn tay trên mặt khắc một loại văn tự cổ quái.
Mọi người nhướng mày. Vũ La lại dứt khoát dung lên:
- Lão Hắc chuẩn bị một chút, ta muốn đi Hỗn loạn Tinh Lưu.
- A!
Lão Hắc thất kinh:
- Tiên sinh nên nghĩ lại, trong Hỗn loạn Tinh Lưu vô cùng nguy hiểm, thân thể ngàn vàng của ngài hiện tại tuyệt đối không thể tự mình phạm hiểm.
Vũ La lắc đầu:
- Ý ta đã quyết, đừng nhiều lời nữa.
Lão nóng nảy nói:
- Tiên sinh, thủ hạ của ngài hiện tại có nhiều người như vậy, có chuyện gì không nên đi vào, tùy tiện phái người đi là được, hà tất nhất định phải tự mình đi vào?
Vũ La xua tay:
- Ngươi không hiểu, việc này nhất định ta phải tự mình đi làm, người khác không hiểu.
Đối với sự chống đối của Lão Hắc hắn cũng không phản cảm, Lão Hắc cũng không có ý ỷ vào đi theo Vũ La sớm nhất mà “cậy già lên mặt”, đích thật là quan tâm sự an toàn của Vũ La. Hỗn Loạn Tinh Lưu vô cùng nguy hiểm, người đi vào rất ít ai có thể đi ra đừng nói là còn sống đi ra, chết đi ra cũng không nhiều.
Mà thân phận hiện tại của Vũ La, đích xác không thích hợp tự mình phạm hiểm.
Thế nhưng thứ khắc trên khối đá kia, chính là một đạo thần văn!
Khi Vũ La vốn có chút không thể quyết đoán, một đạo thần văn xuất hiện ở trước mắt hắn, thần văn có ý nghĩa gì Vũ La
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-tuyet/1565587/chuong-846.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.