Nhưng mà Diệp Thiên hi vọng trong Tử Kim Tiểu Hồ Lô có giấu giếm bí thuật, ý cảnh gì gì đó nhưng tất cả đều không có, chuyện này không khỏi khiến hắn có chút thất vọng.
"Một ngàn ba trăm linh thạch đó!" Cầm Tử Kim Tiểu Hồ Lô, Diệp Thiên tắc lưỡi một tiếng, nhớ tới hơn một ngàn linh thạch đó, không khỏi có chút đau lòng: "Vốn còn định mua mấy bình Linh dịch, kết quả lại lấy toàn bộ gia sản mua ngươi.
"“Ài!”Âm thầm lắc đầu, Diệp Thiên ném tiểu hồ lô vào trong túi trữ vật.
Nhưng hắn không có phát hiện, trong khoảnh khắc khi Tử Kim Tiểu Hồ Lô đó bị nhét vào trong túi trữ vật thì lóe lên một sợi tử quang nhỏ bé không thể nhận ra, chỉ là Diệp Thiên không có phát hiện ra thôi.
Cất Tử Kim Tiểu Hồ Lô, Diệp Thiên móc cái Ngọc Linh Cổ Quyển đó ra cẩn thận nghiên cứu.
Dù sao trước nay hắn chưa từng tiếp xúc với lĩnh vực luyện đan, Diệp Thiên bỏ ra chín canh giờ đi liên tục lĩnh ngộ, cho đến khi hoàn toàn nhớ kỹ pháp môn luyện chế Ngọc Linh Dịch trong lòng thì hắn mới buông quyển trục cổ xuống.
Quá trình luyện chế Ngọc Linh Dịch cũng không có rườm rà lắm, cần mười mấy loại linh thảo, nhưng hắn cũng mừng là mười mấy loại linh thảo này cũng không khó tìm.
Lúc này, mặt trời đã lặn ở phía tây.
Diệp Thiên nhìn sắc trời một chút, trở mình nhảy lên, vọt ra sau núi Hằng Nhạc Tông.
Phía sau núi Hằng Nhạc Tông mặc dù mật độ linh khí hơi yếu hơn trong Linh Sơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-vo-de-ton/584025/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.