Nữ tử áo trắng bước ra ngoài, cô nhìn xung quanh với ánh mắt sợ hãi, bóng tối vô tận khiến cô cảm thấy lo sợ: “Đây...đây là đâu?”
“Hố đen không gian”, Diệp Thành mỉm cười.
“Đây...đây chính là hố đen không gian?”, nữ tử tái mặt, cô từng nghe nói tới nơi này nhưng chưa bao giờ vào đây, khiến cô phải thay đổi cái nhìn về Diệp Thành, Chư Thiên Vạn Vực này còn có người có thể ra vào hố đen không gian một cách thoải mái sao, chẳng trách mà có thể làm loạn bên trong Thị Huyết Tông.
“Đừng sợ, có ta ở đây”, Diệp Thành mỉm cười phất áo lấy ra minh châu chiếu sáng hố đen không gian.
“Ngươi là ai? Vì sao lại cứu ta”, nữ tử áo trắng nhìn Diệp Thành hỏi thăm dò.
“Người mến mộ cô!”
“Mến...mến mộ?”
“Không đùa nữa, ta thay cô giải phong ấn”, Diệp Thành mỉm cười, hắn lập tức gảy ra đạo tiên quang bay vào trán nữ tử này.
Đột nhiên, cơ thể cô run lên, cô ôm chặt lấy đầu, nét mặt tái nhợt, miệng khẽ rên lên vì đau đớn.
Diệp Thành đứng đó quan sát, mặc dù hắn biết nữ tử áo trắng đau đớn nhưng lại chẳng thể giúp được gì, mỗi một người được mở ra kí ức tiền kiếp đều phải trải qua nỗi đau này, cũng may cơn đau đớn này không kéo dài quá lâu.
Có điều vẻ mặt hắn nhìn cô gái kia lại có phần phức tạp như thể nhớ lại những chuyện của nhiều năm về trước.
Hự!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-vo-truyen-ky/1415821/chuong-3195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.