Cả Đại Sở bị kinh động, tất cả mọi người che mặt, “chuyện...chuyện gì vậy chứ?”
“Cái trụ chọc trời, lại có Thiên Ma xâm phạm sao?”, thấy tiên trụ chọc trời, rất nhiều người biến sắc cho rằng Thiên Ma lại lần nữa xâm phạm, nhiều người tế ra binh khí.
“Có lẽ không phải”, có lão tu sĩ bay lên trời, “tiên quang chiếu rọi, khác với khí tức của Thiên Ma”.
“Đó...đó là...”, trong tiếng bàn tàn xôn xao, từ tứ phương của Đại Sở vang lên âm thanh kinh ngạc, rất nhiều người thẫn thờ nhìn sang tiên trụ chọc trời kia, nơi đó có một bóng hình vững chãi đang sải bước.
“Sở...Sở Hoàng?”, tu sĩ Đại Sở run rẩy, nhìn bóng hình vững chãi đó với vẻ mặt không sao tin nổi, cơ thể ông ta giống như ngọn núi sừng sững, giống hệt với bức tượng Sở Hoàng sừng sững ở Đại Sở.
“Sở Hoàng”, người của Hoàng Tộc Đại Sở nước mắt dàn dụa vì nhận ra vị Hoàng Đế của bọn họ.
“Đằng sau còn có người”, trong tiếng kinh ngạc của tứ phương, tiên trụ chọc trơi kia lại rung lên, một bóng hình bước ra, thần thái uyển chuyển, phong hoa tuyệt đại, không hề nhuốm bụi trần.
“Nguyệt... Nguyệt Hoàng”.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-vo-truyen-ky/1555900/chuong-3433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.