Lúc này người chuyển kiếp của Đại Sở mới ngồi xuống đất, rất nhiều người đã mệt mỏi gục xuống.
Nhưng nhìn ngôi nhà do mọi người cùng nhau tạo nên, ai cũng thấy vui mừng, có cảm giác an toàn mới thấy ấm áp, rời xa quê hương, ở nơi đất khách quê người họ càng trân trọng mái ấm này hơn.
Tiên sơn Thiên Đình về đêm vẫn rất đẹp.
Ngọn núi nào cũng được quang hoa lấp lánh bao phủ, tắm mình trong ánh trăng và ánh sao, khoác lên cho tiên sơn một tấm áo lộng lẫy, cực kỳ thu hút ánh nhìn.
Bầu trời đêm thăm thẳm, những vì sao như những hạt cát bụi.
Trong Địa Cung, Diệp Thành ngồi bệt dưới đất, bộ dạng bết bát, quanh miệng còn có râu ria lởm chổm, trên mặt là vẻ mệt mỏi, dù là Hoang Cổ Thánh Thể nhưng sắc mặt hắn cũng hơi tái nhợt.
Lúc này trước mặt hắn đã có ba mươi Âm Minh Tử Tướng đứng ngay ngắn thẳng tắp, đó là thành quả của hắn mấy ngày nay.
“Tốt lắm!”
Diệp Thành ăn một viên đan dược, nở nụ cười vui vẻ nhẹ nhõm.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-vo-truyen-ky/1555969/chuong-3282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.