“Một trăm năm rồi”, vài trăm người chuyển kiếp mặt dàn dụa nước mắt, giọng nói nghẹn lại.
Được gặp nhau ở nơi đất khách quê người, cảnh tượng thật kiến người ta cảm động, trong vài trăm người chuyển kiếp cũng chỉ có một người đứng như pho tượng, khuôn mặt không mang theo bất cứ cảm xúc nào, thần thái đờ đẫn, đôi mắt trống rỗng.
Đó là U Minh Diêm La Vương, trăm năm trước ông ta cùng chiến đấu với tu sĩ của Đại Sở, cũng là một thành viên trong đoàn quân viễn chinh của Đại Sở, dưới thiên ma trụ chọc trời, ông ta đã hợp sức với Pháp Luân Vương trảm diệt Ma Quân của Thiên Ma.
Cho dù là chuyển kiếp thì U Minh Diêm La Vương vẫn mang theo vẻ lặng ngắt như thể đã chết giống như kiếp trước, giống như thể ông ta đã quá quá quen với sinh tử, chỉ là không còn tri giác với những năm tháng bể dâu này từ lâu.
Diệp Thành đem vài trăm người chuyển kiếp vào trong Hỗn Độn Thần Đỉnh còn U Minh Diêm La Vương lại lặng lẽ quay người, chậm rãi đi về phía sâu trong vùng đất U Minh, ông ta không định rời đi cùng Diệp Thành.
Diệp Thành đứng đó tĩnh lặng quan sát bóng hình U Minh Diêm La Vương dần xa mà không tiến lên ngăn cản.
Theo như U Minh Diêm La Vương thấy thì U Minh Tinh này mới là nơi mà ông ta nên quay về, ông ta đã sống quá lâu nên thực sự mơ hồ với những sự việc của kiếp trước và muốn giữ lại kí ức vừa cổ xưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-vo-truyen-ky/1556005/chuong-3430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.