“Hố… Hố đen không…” Kỳ Vương sợ hãi toàn thân run lên, phản ứng này rất phù hợp với người lần đầu vào hố đen, kinh ngạc, sợ hãi, tò mò và lo sợ về những điều chưa biết.
Hắn ta không nói thêm gì nữa, chỉ không ngừng tế linh châu chiếu sáng ra, ôm chặt cánh tay Diệp Thành, tuy rất muốn ra ngoài nhưng nghĩ đến cảnh tượng đáng sợ bên ngoài, hắn ta lại từ bỏ ý định, so với ngoài kia, nơi đây không một bóng người, ít nhất không nguy hiểm đến tính mạng.
Hố đen không gian chìm vào yên lặng chết chóc, Diệp Thành suy nghĩ hồi lâu, chẳng những không nghĩ ra được lý do, ngược lại càng nghĩ càng thấy khó hiểu, cuối cùng hắn quyết định không nghĩ nữa.
Hắn đứng dậy, nhét Kỳ Vương vào Hỗn Độn Thần Đỉnh rồi bay về một hướng, mục đích là tránh xa Luyện Ngục từ trong hố đen, ít nhất cũng phải tìm một nơi an toàn để đi ra ngoài.
Nhưng cuộc hành trình này không hề bình yên, hố đen vẫn nguy hiểm như mọi khi, còn chưa đi được bao xa hắn đã gặp một sự tồn tại đáng sợ, đó là cánh tay đẫm máu, lộ ra khí tức huỷ diệt, may mà hắn tránh nhanh nếu không chắc chắn sẽ bị sát khí từ cánh tay ấy nghiền nát.
Hắn đi vòng cách cánh tay đẫm máu ấy rất xa, một lần nữa chạy trốn, luôn luôn cảnh giác với sự nguy hiểm từ tứ phía.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.