“Ăn no rửng mỡ à?”, Diệp Thành mắng chửi, nếu như Cơ Tuyết Băng cho hắn thời gian thì hắn không ngại dẹp sạch sàn đấu.
“Huyền Linh Thần Độ”, vào lúc Diệp Thành đang mất tập trung, Cơ Tuyết Băng sử dụng bí pháp mạnh mẽ, sát phạt về phía cách Diệp Thành hai mươi trượng sau đó tung chưởng.
“Cô lại bắt đầu rồi đấy”, Diệp Thành phản ứng không kịp, hắn vội quay người tung ra một chưởng.
Rầm!
Hai chưởng giao nhau, Diệp Thành bị đánh lùi về sau.
Cơ Tuyết Băng sát phạt lên, không hề cho Diệp Thành cơ hội bỏ trốn, mật pháp Huyền Linh cứ thế liên tiếp đánh ra mang theo thần thông cái thế khiến Diệp Thành không phân biệt nổi đông tây nam bắc.
“Lão tử không phải không đánh nổi cô mà là lão tử đây chưa dùng hết sức thôi”, Diệp Thành tức tối bò ra khỏi đống đá đổ nát, thân hình thảm hại.
“Chạy, sao không chạy nữa?”, Cơ Tuyết Băng cầm theo Huyền Linh Thần Kiếm từ từ đi tới, khuôn mặt đỏ bừng vẫn mang theo nét lạnh lùng.
“Ta nghỉ lát nữa đã”, Diệp Thành nghiến răng ôm lấy cánh tay, không lâu trước đó bên cánh tay này của hắn suýt chút nữa bị một kiếm của Cơ Tuyết Băng trảm đứt.
Cơ Tuyết Băng ngó lơ, cô ta không thừa lời với Diệp Thành, cứ thế cầm Huyền Linh Thần Kiếm sát phạt tới.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.