Cảm nhận được sống lưng lạnh toát, Diệp Thành dựng cả chân lông, hắn lập tức quay người đem Hồn Phách Ngân Đao chắn trước người.
Bang! Rắc!
Hai âm thanh này lần lượt vang lên, Thanh Vân lão tổ chỉ một chỉ mang vào Hồn Phách Ngân Đao phát ra âm thanh của tiếng kim loại va chạm vào với nhau, nhưng giây phút sau, Hồn Phách Ngân Đao đã bị một chỉ u mang đâm xuyên, đến cả cơ thể của Diệp Thành cũng bị chọc trào máu.
Mẹ kiếp!
Diệp Thành tức tối mắng chửi, hắn đã đánh giá quá cao thanh Hồn Phách Ngân Đao của Thương Hình, trông thì có vẻ lợi hại nhưng lại kém xa thanh Thiên Khuyết của hắn.
Được lắm!
Diệp Thành mắng chửi rồi quay phắt người định bỏ chạy, chân bước ra bộ pháp huyền diệu, cơ thể giống như bóng ma, chỗ nào đông người thì hắn len lỏi vào chỗ đó.
Có điều những người đang đại chiến kia cũng rất thông minh, những nơi hắn chạy qua đều có kẻ né tránh về tứ phương tránh gặp hoạ.
Vù! Vù! Vù!
Thanh Vân lão tổ không ngừng ra tay, từng đạo thần mang với chiêu thức tấn công đơn đánh về phía Diệp Thành, tiếng vút vút vang lên vô cùng chói tai.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-vo-truyen-ky/1878440/chuong-1298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.