Ông ta lùi về sau một bước tạo kết ấn bằng một tay, dưới chân ông ta xuất hiện một cổ trận khổng lồ, bên trên còn có phù văn xoay chuyển, nhờ có linh lực nên những phù văn này nhanh chóng lướt nhanh trên cổ trận.
“Truyền Tống Trận”, thấy vậy, mặt mày ai nấy đều biến sắc, không ngờ trong rặng núi này còn giấu cổ trận Truyền Tống.
Rõ ràng Hắc Sơn Lão Nhân biết trước, nếu không thì ông ta cũng sẽ không tỏ ra chẳng hề dè chừng trước mặt những kẻ mạnh như vậy.
“Dừng lại”, sau tiếng hô lớn, đòn công kích liên tiếp được giáng xuống.
“Hắn là của ta”, Hắc Sơn Lão Nhân cười u ám, cơ thể ông ta biến mất nhanh chóng trong Truyền Tống Trận đang xoay chuyển, ông ta vừa biến mất, nơi ông ta đứng trước đó liền bị nhấn chìm bởi những đòn công kích liên tiếp.
Sai sách, sai sách rồi.
Mặc dù đòn công kích của tất cả mọi người rất mạnh nhưng lại không thể giữ Hắc Sơn Lão Nhân ở lại, chinh chiến cả một đêm rồi cuối cùng cũng uổng công vô ích.
A….!
Giữa đất trời vang lên tiếng hét của Sở Huyên và Sở Linh.
Bọn họ vốn tưởng rằng có thể giữ lại được cơ thể của Diệp Thành nhưng biến cố đột nhiên ập đến khiến tia hi vọng cuối cùng của bọn họ dập tắt, mái tóc dài như thác đổ dần chuyển thành màu bạc trắng.
Trong Tiên Hư Giới, Diệp Thành đau nhói con tim, hắn như thể nghe thấy được tiếng khóc than của Sở Huyên ở bên ngoài kia.
“Sư phụ, con còn sống, con vẫn còn hi vọng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-vo-truyen-ky/1879679/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.