Đêm khuya, trời đầy sao, mãi tới muộn Diệp Thành mới trở về phòng mình.
Dưới ánh nến lập loè, hắn khoanh chân ngồi trên giường quan sát bên trong cơ thể mình.
Hôm nay ở Giới Luật Đường suýt nữa thì hắn biến thành hình thái ma đạo.
Nếu như vậy thì cho dù là Từ Phúc cũng không thể cứu hắn.
“Tấm vương bài này không tới mức đường cùng thì không thể dùng, tuyệt đối không đụng đến nó”, Diệp Thành thầm nhủ.
Đây là một thế giới tàn khốc, cái gọi là chính đạo không cho phép có sự tồn tại của ma đạo.
Không biết từ lúc nào hắn chìm vào giấc ngủ.
Trong giấc ngủ, hắn rơi vào một trạng thái hết sức kỳ lạ, tâm hồn bất định, hắn cứ thế liên tục ở trạng thái hư ảo và chân thực.
Trong cơn mê, hắn mơ hồ trông thấy một thế giới tối đen, một cái vạc to dựng thẳng giữa trời, vững chãi như núi khiến hắn không sao thở nổi và hắn còn có thể nghe ra được tiếng ma văng vẳng trong cái vạc kia.
A….!
Diệp Thành bật dậy, hắn thở dốc, trán mướt mồ hôi.
Mơ!
Đợi tới khi mọi thứ hiện ra trước mặt một cách rõ ràng, Diệp Thành mới cau mày nhưng cảnh tượng cái vạc vững chãi kia vẫn còn hiện lên trong đầu hắn chỉ vì mọi thứ trong mơ hiện ra quá chân thực.
Sau bữa ăn, Hùng Nhị tới tìm hắn và còn dẫn theo một thiếu nữ trông tròn tròn ú nú, không cần nói cũng biết đây chính là cô vợ mà hắn từng nhắc đến.
Diệp Thành nhìn thiếu nữ này từ đầu tới chân.
Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-vo-truyen-ky/195751/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.