“Vậy hoan thuật của tỷ ấy…”
“Đó là nhất niệm hoa khai”, Diệp Thành mỉm cười, “nó bá đạo hơn vạn hoa đồng của con ở chỗ thuật này có thể dùng được bất cứ lúc nào, có thể đưa người ta vào hoan cảnh mà thần không biết quỷ không hay, nhưng điểm hạn chế của nó là phải tiêu hao sức mạnh linh hồn rất lớn, vả lại một khi bị phá giải thì phản phệ gặp phải sẽ gấp bội”.
Nói tới đây, Diệp Thành lại lần nữa xoa đầu Tịch Nhan, “tiểu nha đầu, thế giới này rất kì diệu, nhân quả vẫn xoay vần trong trời đất, con có thể tránh được hai chiêu trong tay ta không có nghĩa là con có thể né qua được hai chiêu trong tay muội ấy. Bí thuật công pháp của muội ấy có thể khắc chế huyết mạch linh tộc trong người con. Vạn hoa đồng không có tác dụng với muội ấy nên con đã thua từ đầu rồi”.
“Tịch Nhan hiểu rồi”, tiểu nha đầu hít vào một hơi thật sâu, “muốn vượt qua sư phụ thì phải vượt qua tỷ ấy trước đã”.
“Con hiểu như vậy cũng không sai”, Diệp Thành nhướng vai, “đi đi, con có khả năng thiên bẩm tuyệt thế nên cần phải nắm vững cơ bản, thành tựu trong tương lai của con nhất định còn hơn cả ta và muội ấy”.
Ừm!
Tiểu nha đầu gật đầu nghiêm túc sau đó mới rời đi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-vo-truyen-ky/374279/chuong-1793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.