Nghe Thái Hư Cổ Long nói xong, ánh mắt Diệp Thành trở nên mờ mịt, đây là lần đầu tiên hắn nghe đến chuyện huyền bí thế này.
Sau chừng ba giây, hắn mới ngập ngừng hỏi: “Vậy tu sĩ có khả năng đầu thai chuyển kiếp không?”
“Có”, Thái Hư Cổ Long vẫn trả lời rất chắc chắn: “Thế giới rộng lớn không thiếu cái lạ, không có chuyện gì là tuyệt đối, nhưng khả năng đó… gần như bằng không”.
“Vậy nếu tu sĩ luân hồi chuyển kiếp có còn là tu sĩ không?”
“Điều này cũng chưa biết được”, Thái Hư Cổ Long đáp: “Sau khi luân hồi có thể họ vẫn là tu sĩ, nhưng cũng có thể là người phàm, luân hồi thành súc sinh cũng rất có khả năng, điều này phải xem tạo hoá thôi. Tương tự, người phàm đầu thai chuyển kiếp cũng vậy, có thể vẫn là người phàm, có thể là tu sĩ, cũng có thể là súc sinh”.
“Vậy ngươi nói Đại Sở tự hình thành luân hồi là thế nào?”, Diệp Thành nhìn Thái Hư Cổ Long đầy khó hiểu.
“Vì luân hồi của Đại Sở hơi khác so với Huyền Hoang Đại Lục và Chư Thiên Vạn Vực”, Thái Hư Cổ Long vuốt râu: “Nơi đây không chỉ người phàm có luân hồi mà tu sĩ cũng có luân hồi”.
“Tu sĩ của Đại Sở có luân hồi?”, Diệp Thành thảng thốt.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-vo-truyen-ky/374656/chuong-1605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.