“Câu này của tiền bối nói đúng trọng điểm rồi đó”, Diệp Thành mỉm cười: “Nếu đã xây tường thành thì không thể xây một bức tường thành bình thường được, phải là tường thành tập hợp công kích trận pháp, kết giới hộ sơn và nhiều loại cấm chế, tiến có thể công, lui có thể thủ, không phải nhằm vào người phàm mà là nhằm vào tu sĩ”.
“Ta đã nói đến trọng điểm nhưng có vẻ ngươi vẫn chưa nói tới”, Thượng Quan Huyền Cương nhàn nhạt bảo: “Tường thành dài như vậy, ngươi ngăn cản quân đội tu sĩ của các thế lực Bắc Sở trà trộn vào kiểu gì?”
“Đương nhiên là có cách”, Diệp Thành cười sảng khoái: “Nếu đã có tường thành thì đương nhiên có cổng thành, người Bắc Sở muốn vào Nam Sở không thể trèo tường mà phải đi qua cổng thành. Cổng thành cũng không phải cổng thành bình thường, phải là loại có nhiều cấm chế, không phải người bình thường có thể vào, còn những người không dưng lại đi trèo tường thì không cần nghĩ nhiều, trực tiếp giết luôn”.
“Muốn đến Nam Sở không nhất định phải đi qua cổng thành, có thể dựa vào truyền tống trận mà”.
“Cấm chế trên tường thành của chúng ta không phải để trang trí, muốn dùng truyền tống trận để vào? Rất xin lỗi, không được đâu!”
“Là như vậy à!”, các trưởng lão lần lượt gãi đầu, tuy Diệp Thành nói rất rõ ràng nhưng một số người vẫn chưa hiểu.
“Nói thì nói như vậy, nhưng tường thành dài như thế cần rất nhiều người đi canh giữ đúng không?”, Thiên Tông Lão Tổ trầm ngâm cất lời.
“Vậy nên xung quanh tường thành phải có quân đội thường trực và quân đội tuần tra tu sĩ”, Diệp Thành lấy bầu rượu ra, nhấp một ngụm rồi mới nói tiếp: “Các vị tiền bối đừng lo, một khi bên phía tường thành có biến động, một khắc sau đại quân của Thiên Đình sẽ tới nơi, đánh rắn động cỏ, bọn chúng còn dám vào Nam Sở không? Cho dù bọn chúng dám thì cứ để bọn chúng vào, đóng cửa đánh chó, bắt rùa trong lồng chúng ta cũng đã làm nhiều lần rồi”.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.