Ầm! 
 Trong tiếng gào thét của Thiên Huyền Môn, Diệp Thành rơi xuống đập tan một ngọn núi đồ sộ khiến nó sụp đổ. 
 Mà khi hắn ngã xuống, cánh cửa ánh sáng trên hư thiên cũng từ từ tiêu tán. 
 Giữa đống đổ nát, Diệp Thành lảo đảo đứng dậy, đôi mắt màu máu phẫn nộ nhìn trời, nếu vào giây cuối cùng không có thiên khiển thì lúc này hắn đã lên cảnh giới Chuẩn Thiên viên mãn rồi. 
 Bùm! 
 Trên cửu tiêu lại có tiếng sấm nữa, cái nhìn phẫn hận của Diệp Thành dường như đã khiến ông trời tức giận. 
 Diệp Thành phun ra một búng máu, linh hồn bị thương nặng, bị thiên khiển đánh vào tạo thành một vết nứt rồi phát triển thành đạo thương. 
 Màn đêm mịt mờ, khói mù bi thương bao trùm toàn bộ Nam Sở, ánh mắt mọi người đều tối đi. 
 Thánh chủ Diệp Thành của họ không thành công lên được cảnh giới Chuẩn Thiên viên mãn, hy vọng của họ cũng bị dập tắt, họ không còn nhìn thấy một chút ánh sáng nào trong đất trời tối đen này nữa, bởi vì nơi này giống như chốn địa ngục. 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-vo-truyen-ky/628776/chuong-2555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.