“Nữ Đế, Thánh Quân, Tử Huyên cuối cùng cũng đuổi kịp theo dấu chân mọi người rồi”, vào thời khắc sinh tử, Tử Huyên mỉm cười, miệng trào máu, nước mắt tuôn rơi. 
 Trong tầm nhìn mơ hồ, Tử Huyên như trông thấy bóng dáng nữ đế phong hoa tuyệt đại và bóng hình vững chãi, đó là Đông Hoa Nữ Đế Nguyệt Thương và Hoang Cổ Thánh Thể Đế Hoang, đó là hai thần thoại của Chư Thiên Vạn Vực. 
 Giống như Thái Hư Cổ Long, nụ cười của cô trước khi chết mang theo biết bao nỗi niềm và sự mỏi mệt. 
 Phần tàn hồn của nữ đế đã viết thêm một đoạn đời rồi mới đi đến hồi kết chốn hồng trần này. 
 Diệp Thành nhất định phải thắng! 
 Vào giây phút cuối cùng của cuộc đời, người mà cô nhìn chính là Diệp Thành giống như năm xưa Nữ Đế nhìn Đế Hoang vậy. 
 Những năm tháng xa xưa, Đế Hoang bảo vệ cho Nguyệt Thương, một mình độc chiến với năm Đại Đế của Thiên Ma Vực, Nguyệt Thương thành đế rồi nhưng Đế Hoang lại qua đời, ông ta chiến đấu tới những giọt máu cuối cùng trong Hoang Cổ Thánh Thể. 
 Hôm nay sau bao năm tháng dài đằng đắng vẫn vì nỗi day dứt của nhân quả, cô là tàn hồn của Nữ Đế, hắn là người kế thừa Hoang Cổ Thánh Thể, mặc dù đều không phải hai phiên bản hoàn chỉnh nhưng điểm khác nhau là lần này tàn hồn của Nữ Đế lại bảo vệ người kế thừa thánh thể. 
 A! 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-vo-truyen-ky/628796/chuong-2542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.