“Nói đi, ngươi tìm ta có chuyện gì?” Bố Tự Du bỏ qua lời nói của Kim Phi Dao, tò mò hỏi.
Kim Phi Dao hạ giọng nói: “Ta sắp đi liệp sát thần thú Tiêu Cầu với một người, muốn gọi ngươi đi giúp.”
“Tiêu cầu? Thứ này mà các ngươi cũng tìm được, không phải là đã Thần Thú kỳ chứ?” Bố Tự Du sửng sốt một chút, thế mà lại có vật như vậy.
“Không, tuy nhiên cũng sắp rồi. Đối phương cũng là tu sĩ Nguyên Anh, hơn nữa người bảo ta đi có thực hồn Kỳ Lân, có khả năng ta không đánh lại nàng.” Kim Phi Dao nói.
Bố Tự Du liếc nhìn Kim Phi Dao, “Ngươi muốn giết tu sĩ kia?”
Kim Phi Dao gật đầu, “Ngươi nghĩ xem, trên người ta có Thao Thiết, nàng cũng biết. Ta muốn Nguyên Anh của nàng, nàng cũng muốn Nguyên Anh của ta, hai ta cơ bản chính là vật đại bổ đối với người kia. Lần này đi liệp sát Tiêu Cầu là nàng hẹn ta, nhưng ta lo lắng, ai biết đây là liệp sát Tiêu Cầu hay là liệp sát ta.”
“Nàng biết ngươi là Thao Thiết mà còn chịu hợp tác với ngươi?” Bố Tự Du có chút kinh ngạc hỏi.
Kim Phi Dao sờ sờ đầu, cười nói: “Ta lừa nàng, nói ta là Huyền Vũ, ai ngờ nàng lại tin. Đều là thánh thú, tự nhiên là chịu cùng ta hợp tác, tuy nhiên vẫn phải cẩn thận một chút, ai biết được nàng có ý định gì.”
“Quá nguy hiểm!” Bố Tự Du có chút không đồng ý nói.
“Ngươi làm trò, nếu có nguy hiểm, ngươi trốn vào Thiên Hàng châu là xong, cuối cùng nguy hiểm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-von-thuan-luong/839863/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.