Đối mặt với sự bao vây trước sau của tu sĩ Luyện Hư kỳ, Kim Phi Dao cắn răng tính toán xem khả năng còn sống chạy đi là bao nhiêu. Nếu chạy đi, cuối cùng lại biến thành người chết thì cũng là lãng phí.
Nàng cũng không biết Lục đường của Nhật Nguyệt môn đến cùng có mấy tu sĩ Luyện Hư kỳ, nếu cứ tiếp tục trì hoãn thì sẽ đưa tới càng nhiều tu sĩ Luyện Hư kỳ hơn, vậy chỉ còn nước chờ chết. Nhìn người chặn phía trước, nàng cắn răng lấy một hộp ngọc ra.
Bất luận thứ gì chứa linh khí nồng đậm đều có thể dùng linh lực mạnh mẽ làm nổ, ví dụ như Thái Dương thạch, linh thạch cực phẩm hoặc là tài liệu lôi tính. Lực lượng từ vụ nổ mạnh chỉ là vì hủy diệt tự thân, kẻ có thể đối xử như vậy với thứ trân quý chỉ có thể là bại gia tử, là công địch của tu sĩ. Không đến lúc vạn bất đắc dĩ thì các tu sĩ sẽ không cho tài liệu trân quý của mình tự bạo.
“Chút tài mọn cũng dám gây sóng gió ở Nhật Nguyệt môn ta, còn không mau thúc thủ chịu trói, ta còn có thể giảm chút hình phạt cho hồn phách ngươi.” Tu sĩ Luyện Hư ngăn cản nàng nói, khí phách mười phần phóng uy áp, căn bản không đặt nàng trong mắt.
Dùng một viên Thái Dương thạch đã muốn chạy ra khỏi Lục đường, quả thực là si tâm vọng tưởng. Tiểu bối bây giờ thật sự là càn rỡ, nháo sự tới tận Nhật Nguyệt môn, hoàn toàn là ngại mạng quá dài.
Không hề hô to mấy câu tỷ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-von-thuan-luong/840451/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.