Ngay tại lúc hai chị em Đàm Văn Phượng cùng Đàm Văn Hạc đánh ngã Vương Ngọc xuống đất, thì hai nhà Vưu Đàm đang thương nghị đối sách ở trong phòng khách, nghe thấy tiếng động huyên náo dị thường truyền ra, đều không khỏi biến sắc.
Vội vàng chạy ra ngoài, đúng lúc chứng kiến ánh dao phẫu thuật lóe lên trong tay áo của Vương Ngọc.
"Chẳng lẽ người này chính là đồng lõa của Phù Văn Giản?" Trên mặt Đàm Văn Long lộ ra một tia kinh ngạc.
Hắn bước tới trước người Vương Ngọc đang nằm trên săn nhà.
Vung chưởng nắm chặt lấy cổ tay Vương Ngọc, một đạo nội kình từ trong lòng bàn tay của hắn phóng ra, tràn vào nội thể Vương Ngọc.
Hai phút sau, Đàm Văn Long cau mày nhìn về phía Trương Văn Trọng, kinh ngạc nói: "Trương tiên sinh, có điểm không thích hợp cho lắm.
Trong cơ thể người này không có nội kình, hơn nữa xương cốt rời rạc, căn bản không phải là người luyện võ.
Chẳng nhẽ đồng bọn của Phù Văn Giản chỉ là một người bình thường thôi sao? Người bình thường sao có khả năng diễn trò trước mặt cảnh sát, thần không biết quỷ không hay, đánh cắp đi thi thể của Phù Văn Giản đây?”
"Nguyên nhân rất đơn giản." Trương Văn Trọng ngước mắt nhìn Vương Ngọc không ngừng giãy dụa ở trên sàn nhà, trầm giọng nói: "Hắn căn bản không phải là đồng bọn của Phù Văn Giản!"
“Cái gì?" Hai nhà Vưu Đàm nhất thời sửng sốt, vạn phần kinh ngạc nhìn Trương Văn Trọng.
Cũng không biết bên trong hồ lô của hắn đang muốn bán thuốc gì.
Vưu Tình không kiềm nén
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-y/926889/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.