Xích Hà đạo trưởng và Thanh Liên đạo trưởng đột nhiên xuất hiện, tinh tự ba người cũng hoàn toàn khác nhau.
Trương Văn Trọng thần sắc thản nhiên nhìn hai người mỉm cười, nhấc chén trà uống một ngụm, toàn bộ động tác tràn đầy thái độ ưu nhã xuất trần, thậm chí cả Xích Hà đạo trưởng nhìn thấy cũng âm thầm kinh ngạc, nhịn không được trong lòng lặng yên thầm nói: “Khí độ thật tốt! Thực sự không ngờ, ở trong thế giới càng ngày càng xem trọng lợi ích cùng hiệu quả không ngờ còn có người bảo lưu phong thái cổ nhân! Khí độ này, chỉ sợ danh sĩ thời Ngụy Tấn, đại gia thời Đường Tống, cũng chỉ như vậy đi thôi? Trương Văn Trọng này quả nhiên không đơn giản.
Thảo nào được đan đỉnh đại phái tuyến chọn làm người đại lý của bọn họ ở nơi phàm tục.”
So sánh với vẻ thản nhiên của Trương Văn Trọng, Vưu Văn và Ngô Phẫn lúc này đã không thể binh tĩnh được nữa.
Từ lúc từ chỗ Ngô Phẫn nghe được các loại thần thông của Xích Hà đạo trưởng, quan chủ Hà Phi Quan, Vưu Văn đối với vị thần tiên sống này tràn ngập ý kính nể.
Lúc này, khi hắn nhìn thấy Xích Hà đạo trưởng xuất hiện ngay trước mặt minh, cả người sợ đến ngây dại, chỉ biết ngồi ngây ngốc mà run.
Phản ứng của Ngô Phẫn tốt hơn một chút, dù sao hắn từng nhiều lần gặp qua Xích Hà đạo trưởng và Thanh Liên đạo trường, tuy rằng cũng vô cùng kính nể, nhưng không đến nỗi như Vưu Văn chỉ biết ngồi ngây ngốc không biết làm sao, mà trong nháy mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-y/927447/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.