Sau khi ăn bữa sáng xong! Trương Văn Trọng dẫn Vưu Gai đi tới bệnh viện nhân dân huyện Ẩn Ngạc, thăm nom Dương tam tỷ.
Lúc này, sắc trời cũng đã hoàn toàn bừng sáng, từng tia nắng lung linh thản nhiên tản mát ra những quang mang ấm ấp.
Khi Trương Văn Trọng cùng Vưu Giai tiến vào bệnh viện nhân dân huyện Ân Ngạc, thì Dương tam tỷ đã được y tá chuyển từ phòng giải phẫu sang phòng hồi phục trị liệu.
Lúc này Chương Hổ cũng đã tỉnh dậy, đang ngồi bên cạnh giường bệnh trông nom Dương tam tỷ.
Còn Dương tam tỷ cũng đã mở mắt, tuy nhiên thần tinh của nàng có vẻ khá mệt mỏi.
Nàng nhìn Chương Hổ, mặc dù không lên tiếng nói chuyện, nhưng trong đôi con ngươi không thể che giấu nồi nhu tinh mật ý.
Trải qua chuyện này, nàng cũng đã buông xuôi khúc mắc, tuy rằng ngoài miệng không khẳng định gì, nhưng trong lòng coi như đã tiếp nhận Chương Hổ rồi.
Chứng kiến Trương Văn Trọng cùng Vưu Giai đi vào trong phòng bệnh, Chương Hổ nhanh chóng đứng dậy, hướng về phía Trương Văn Trọng phát ra cảm tạ thật tâm, nói: “Bác sĩ Trương, lần này quả thực là phải cảm tạ anh rất nhiều.”
Dương tam tỷ nằm suy yếu trên giường, cũng tính toán gượng dậy hưởng Trương Văn Trọng nói lời cảm ơn.
Trương Văn Trọng nhận ra ý đồ của nàng, mau chóng nói: “Trạng huống thân thể cô hiện giờ không nên cử động nhiều.
Cứ nằm nghỉ ngơi đi thôi.”
“Phải rồi, Tam tỷ chị nằm xuống nghỉ ngơi đi.” Vưu Giai nhanh chân bước tới giường bệnh, cần thận vươn tay đỡ Dương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-y/927552/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.