Sau khi hàn huyên vài câu vói Xích Hà đạo trường về chuyện liên quan đến buổi đấu giá, Trương Văn Trọng cắt điện thoại.
Lúc này ngũ độc yêu cũng đã đem đồ vật phân phát xong vào tay đệ tử Trần gia.
Nếu không phải biết đan dược và phù chú chỉ có thể dùng một lần, nếu không sợ tùy tiện sử dụng pháp bảo sẽ làm bị thương người nhà chung quanh, chỉ sợ những đệ tử Trần gia quá độ hưng phấn đã sớm không kiềm chế được sự xúc động trong lòng, vội vàng đem thử uy lực của những bảo bối này.
Tuy rằng tạm thời không thể sử dụng, nhưng bọn họ cầm những bảo bối trong tay không ngừng quan sát thật kỹ.
“Đây là pháp bảo sao? Hay quá, vừa nhìn liền biết không tầm thường!”
“Bích Vân kiếm này của tôi, là pháp khí bát phẩm đó.
Phối hợp với tâm pháp tôi tu luyện, có thể phóng xuất ra hàn thủy kiếm khí!”
“Bích Vân kiếm của anh đích xác rất lợi hại, nhưng Liệt Diễm đao của tôi càng mạnh! Của tôi là bảo khí nhất phẩm, một ngày thi triển ra, chính là đầy trời biển lửa!”
“Hàn Quang phù của tôi cũng không phải chuyện đùa đâu.”
Đệ tử Trần gia vừa lấy được bảo bối, nhịn không được bắt đầu huyền diệu đem ra khoe lẫn nhau.
Hoàn hảo, bọn họ huyền diệu thì huyền diệu, so sánh thì so sánh, cũng không bởi vậy mà sàn sinh oán khí.
Dù sao bọn họ đều là người một nhà tình cảm thâm hậu.
Trương Ván Trọng vẫy Trần Thục Ân đến trước người, nói: “Ta vừa thương lượng vói Xích Hà đạo trưởng của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-y/927750/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.