“Xích Hà đạo trưởng là quan chủ một quan, sao dám làm phiền ông tự mình đón chào?” Nhìn khuôn mặt tươi cười chào đón của Xích Hà đạo trưởng, bốn người Lục Hòe cũng mỉm cười, khách khí nói.
Loại thái độ thân hòa này của họ, nằm ngoài sở liệu của Xích Hà đạo trưởng, thậm chí để hắn sinh ra một loại cảm giác kinh sợ.
Vốn với thân phận địa vị của bốn người Lục Hòe, hoàn toàn không cần khách khí như vậy với Xích Hà đạo trưởng.
Tuy nói Xích Hà là quan chủ một quan, nhưng Hà Phi Quan dù sao chỉ là một môn phái nhỏ, so sánh với bốn người Lục Hòe, xếp hạng trong năm mươi tông phái đứng đầu Địa Tự Hào, thật sự không thể so sánh.
Kỳ thực một người đứng đầu một môn phái nhỏ như Xích Hà đạo trưởng, ở trong mắt bốn người Lục Hòe cũng không khác gì người tu chân bình thường, sở dĩ bọn họ chịu khách khí, hoàn toàn là vì nể mặt Trương Văn Trọng.
Trước đó bốn người Lục Hòe cũng từng điều tra quan hệ giữa Hà Phi Quan và Trương Văn Trọng.
Theo bọn họ xem ra, Hà Phi Quan hẳn là mình hữu đầu tiên của Phong Sơn phái, hơn nữa còn có hữu nghị rất sâu sắc đối với Trương Văn Trọng.
Tuy rằng bọn họ không biết Hà Phi Quan đã dùng thủ đoạn gì lấy lòng Trương Văn Trọng, nhưng điều này cũng không gây trở ngại quyết tâm kết giao với Hà Phi Quan.
Để có thể lấy lòng Trương Văn Trọng và Phong Sơn phái, bốn người Lục Hòe có thể nói là vô cùng dụng tâm.
Sau một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-y/927953/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.