Bốn người Lục Hòe đoán không sai, tu vi của Trương Văn Trọng và Trần Nhàn, đích thật là dưới sự trợ giúp của cỗ năng lượng cảm kích, có đề thăng rất lớn.
Khi niệm lực cảm kích vừa xuất hiện, bởi vì còn có rất nhiều bệnh nhân bị nhiễm bệnh chưa khỏe hẳn để xuất viện, cho nên Trương Văn Trọng và Trần Nhàn cũng không buồng công tác trong tay xuống, để toàn lực hấp thu, luyện hóa cỗ năng lượng, chỉ âm thầm vận chuyển tâm pháp tu luyện, ở tình huống không làm lỡ việc trị liệu cho người bệnh, luyện hóa một ít niệm lực cảm kích mà thôi.
Nhưng trong hai ngày thời gian kế tiếp, càng ngày càng nhiều bệnh nhân dần khỏe lại, thậm chí khỏi bệnh xuất viện, trọng Trách đặt trên vai nhân viên y tế, cũng nhẹ hơn không ít.
Nhất là dưới tình hình bệnh dịch đã được hoàn toàn khống chế, các bệnh viện trong Vân Thai thị cũng bắt đầu thực hành thay ca, để những nhân viên y tế phải cật lực phấn đấu nhiều ngày có thể có được thời gian nghi ngơi, có cơ hội thả lỏng.
Nếu như vẫn bảo trì công tác khẩn trương với cường độ cao như thế người nào cho dù có tố chất thân thể tốt, chỉ sợ cũng sẽ mệt đến sinh bệnh.
Trương Văn Trọng và Trần Nhàn cũng thu được cơ hội nghỉ ngơi như thế.
Khác với những người khác, họ chỉ ngã trên giường mà ngủ, Trương Văn Trọng và Trần Nhàn cũng không ngủ.
Mặc dù trong suốt mấy ngày nay, bọn họ hầu như không hề chợp mắt, nhưng dù sao họ cũng là người tu chân, tố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-y/928083/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.