Nó đã tát hắn , 1 cái tát dồn nén biết bao sự nóng giận tích tụ trong thời gian qua , nó đã bùng phát 1 cách mạnh mẽ. Hắn không tin vào mắt mình 1 đứa yếu đuối chỉ giỏi võ mồm vậy mà hôm nay ngang nhiên dám dùng vũ lực với hắn, khuôn mặt hắn nóng rát hằn sâu vết tích vừa mới xảy ra. Nhưng nó không kiềm chế được nước mắt , những giọt nước mắt rơi lách tách .. lách tách , rồi nó ngồi quỵ xuống ôm mặt khóc như 1 đứa trẻ đang làm chuyện gì đó có lỗi. Đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến cảnh 1 người vì thói ngông nhất thời của mình mà rơi lệ những giọt nước mắt ấy như thức tỉnh tận sâu trong lòng hắn, thoáng chốc hắn trở nên dịu dàng ngồi xuống cạnh nó như để dỗ dành vậy
- Ngoan đừng khóc nữa, tui không xé nó đâu , chỉ tính chọc ngân xíu thôi, nín đi.
Ngân nghe thế ngẩng mặt lên lòng đầy thù hận.
- Anh cút ngay cho tôi , anh không hiểu cái ảnh đó quan trọng đối với tôi như thế nào đâu. nói rồi cô dùng lực đấm vào người hắn.
Tuấn không hề đầy nó ra, mặc cho nó đánh rồi đột nhiên như 1 phản xạ hắn ôm chầm lấy ngân
- tôi đã xin lỗi ngân rồi, bây giờ muốn thế nào đây.
Cả lớp đều
-ồ ......Ồ
-Tình củm quá như trong truyện ngôn tình tui đọc ý chứ ,ôi lãng mạn làm sao , biết bao nhà thơ , nhà văn đã không kiềm lòng mình trước những hình ảnh như thế này để rồi dồn hết tài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieng-goi-trai-tim/2064816/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.