Chương 23: Ý đồ giết chóc
Ân Thuật không giống ngủ nướng quên dậy mà giống mất ngủ cả đêm hơn, mắt giăng đầy tơ máu đỏ lòm, dưới hốc mắt là quầng thâm xanh đen, trên dưới toàn thân bao trùm trong mảng mịt mù ảm đạm, cảm giác tinh thần lẫn thể xác đều suy sụp hẳn đi chỉ sau một đêm.
Rõ ràng hôm qua hãy còn lành lặn yên ổn.
Lệ Sơ há miệng, chưa nói được gì, Ân Thuật đã ôm lấy vai cậu từ phía đối diện.
“Hạt Dẻ, xin lỗi em, chờ em khỏe hơn chút nữa,” Tiếng Ân Thuật nói cứ run bần bật mất kiểm soát, viền mắt anh đang nhìn cậu đỏ hoe, “…khỏe hơn chút nữa rồi tôi dẫn em đi ăn, em muốn làm gì cũng được hết, miễn là em vui, tôi đều đi cùng em cả, được không?”
Lệ Sơ hơi sững sờ, tuy vừa nãy đòi hỏi khá tùy tiện nhưng cậu cũng biết sức khỏe mình chưa ổn, có khi chỉ nói miệng vậy cho đỡ thèm thôi. Ân Thuật không cho cậu ăn thì cậu nghe lời là được, thế mà Ân Thuật lại kiểu làm sai chuyện gì khiến người ta ăn năn vô tận ấy, hình ảnh dằn vặt khổ sở tương đối đáng sợ.
“Được rồi, anh đừng thế mà… em không ăn là được.”
Ân Thuật gật đầu, tâm trạng có vẻ bất ổn, anh lại ôm chầm Lệ Sơ vào lòng hôn lên trán cậu, hôn tiếp sang má cậu, áy náy tột bậc.
Lệ Sơ cảm nhận là hình như Ân Thuật đang run, cậu bèn vòng tay qua hông anh, nhẹ nhàng vỗ về lưng anh. Cậu không gặng hỏi sao Ân Thuật lại khác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieng-vong-co-ay-vua-di-vua-hat/2918464/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.