Chương 37
Diệp Thư Từ ngẩn ngơ rất lâu mới bình phục được cảm xúc.
Có lẽ, cuộc đời của cô và Thẩm Tứ đã được định sẵn là hữu duyên vô phận*, huống chi bức thư này còn được viết từ mười năm trước, giờ cô lại nhận mình là người viết, sợ là cô chỉ rước phiền vào thân.
*Hữu duyên vô phận: có duyên gặp nhưng không có phận để bên nhau cả đời.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô sẽ không quấy rầy hạnh phúc của người khác.
Hơn nữa, mấy năm vừa qua, tình yêu của cô dành cho Thẩm Tứ cũng dần dần phai nhạt đi, thời gian luôn là thứ công bằng nhất, bởi nó có thể xoa dịu mọi vết thương trong thầm lặng.
Cô chỉ cảm thấy nuối tiếc khi không thể cùng viết nên câu chuyện này với Thẩm Tứ.
Ngoài nuối tiếc ra cũng không còn cảm xúc nào khác. Nhưng Diệp Thư Từ vẫn thấy thỏa mãn, ít ra thì trong khoảng thời gian dài kia, cô cũng không phải người duy nhất đơn độc bước đi trên con đường tình cảm.
Diệp Thư Từ rửa mặt bằng nước lạnh, bà nội bận việc ở tiệm vịt quay, cô cũng không để bản thân nhàn rỗi, dọn dẹp lại từng gian phòng.
Ngăn kéo trong căn phòng của bà nội vẫn còn mở, Diệp Thư Từ giúp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieng-vong-yeu-tham/586442/chuong-37-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.