"Cậu muốn tặng khăn choàng cổ cho tôi sao?"
Thẩm Tứ mặt vênh váo nói: "Chứ không thì sao?"
Diệp Thư Từ bị Thẩm Tứ dẫn đến trước gương, cô gái cầm trong tay một chiếc giỏ nhỏ, biểu cảm hơi ngạc nhiên. Cô mở đôi mắt hạnh to tròn, giống như màu đen tuyền của viên ngọc lưu ly.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hôm nay trang phục mà cô mặc trông rất đáng yêu, bộ quần áo được phối với chiếc khăn choàng màu hồng nhạt càng làm cho khuôn mặt cô thêm xinh xắn dễ thương.
Đấy là còn chưa nói tới mắt thẩm mỹ của Thẩm Tứ cũng không hề tầm thường, chiếc khăn này rất hợp với màu da của cô.
Hơi nóng trên hai má của Diệp Thư Từ c̣òn chưa tan, cô mất tự nhiên mấp máy môi: "Thật ra cũng không sao cả."
Thẩm Tứ nói: "Phải có qua có lại."
"Cậu giúp tôi, tôi tặng quà lại cho cậu."
Thẩm Tứ tặng quà cho cô cũng là vì cô giúp anh, cũng không phải thật sự cảm thấy cô mang thứ này lên đáng yêu, hay là nguyên nhân khác.
Diệp Thư Từ vỗ trán mình, trời ơi, rốt cuộc cô đă đ̣i hỏi gì viển vông vậy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieng-vong-yeu-tham/586450/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.