Nói xong câu đó, Diệp Thư Từ mới ý thức được là mình không che giấu cảm xúc.
Nếu như Trần Thanh Nhuận không gian lận thì chỉ có thể nói cậu ta là một người đáng thương bị mọi người đổ oan, trong mắt cậu ta, Diệp Thư Từ cũng không tin cậu ta, lấy ra so với Thẩm Tứ thì lại bị kéo giẫm một phen.
Người sụp đổ nhất không ai qua được Trần Thanh Nhuận.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Diệp Thư Từ mở miệng, cảm giác áy náy mạnh mẽ giống như thủy triều ập tới, cô đang muốn nói gì đó, biểu cảm của Trần Thanh Nhuận lại có chút hoảng hốt, đẩy kính mắt rồi đột nhiên đứng lên.
Cũng vào lúc này, Diệp Thư Từ mới phát hiện hơi thở quen thuộc đang lan rộng ở xung quanh và sau lưng, hóa ra Thẩm Tứ đã trở về rồi.
Một đợt sóng chưa yên, đợt sóng khác lại nổi lên.
Cô còn chưa kịp xoa dịu cảm xúc của Trần Thanh Nhuận lại bị Thẩm Tứ nghe thấy lời cô vừa nói, càng nghĩ càng thấy không đúng, cảm giác xấu hổ mãnh liệt gần như lấn át cô.
Cũng may tiếng chuông vào học đã nhanh chóng vang lên, Thẩm Tứ không nhắc lại chuyện này, trong lòng Diệp Thư Từ cũng dần dần bình tĩnh lại.
Ngày hôm sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieng-vong-yeu-tham/586469/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.