Quá nửa đêm, Tiết Dương trằn trọc mãi không ngủ được, cứ im lặng nhìn Hiểu Tinh Trần đang gối trên tay hắn, song lại nhìn ra ngoài cửa sổ. Hắn không biết kí ức của y hỗn loạn thế nào, thay đổi thế nào, còn có tình trạng cơ thể y hiện tại nữa. Cứ nhắm mắt, trong đầu lại là vô số những chuyện liên quan đến y mà hắn không có lời giải đáp thỏa đáng. Như vậy, làm sao yên giấc ngủ ngon?
Trời đêm tối đen như mực, mặt trăng chẳng biết lặn về phương nào, chỉ duy mấy ngôi sao nhỏ cách nhau một khoảng xa, lặng lẽ tự chiếu sáng không gian quanh mình. Tiết Dương nhẹ tay nâng đầu Hiểu Tinh Trần lên, muốn ra ngoài khuây khỏa một chút. Hắn ngồi bên mép giường, đắp lại mền giúp y, xỏ giày ra ngoài. Chỉ nghe tiếng “két...” nhỏ, song yên tĩnh lại trở về yên tĩnh.
Gió đêm lay động từng kẽ lá, phớt nhẹ qua khuôn mặt tuấn lãng của Tiết Dương, cũng khiến mấy sợi tóc tùy ý xõa ra hỗn loạn. Hắn nâng ánh mắt, vừa tối tăm vừa sâu xa, nhưng vẫn cảm thấy có chút ngờ nghệch, ngước lên nhìn một ngôi sao sáng trong đêm đen. Có lẽ nó là ngôi sao sáng nhất, cũng đẹp nhất thời điểm hiện tại... Tiết Dương nhỏ giọng lầm bầm, lại chợt bị dọa giật mình.
Từ phía sau, bỗng một vòng tay nhỏ nhắn của ai đó chợt ôm lấy eo Tiết Dương, đầu còn khẽ dụi trên vai hắn. Hơi thở y nhẹ dịu, người vừa từ trong mền chui ra, nên hơi ấm vẫn còn vương lại. Lớp trung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tiet-hieu-lieu-khuoc-ky-vang/1787418/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.