Xa Ly Tử vui vẻ trở về với Hạ Chí sau khi ăn xong, trên đường về nhà anh mua cho cô rất nhiều sữa chua.
Gió đêm hiu hiu, không khí hơi mát mẻ. Xa Ly Tử ngồi ở phía sau, vừa uống sữa vừa đung đưa chân, sự sung sướng đạt đến 100%.
Cô thầm thề trong lòng sau này nhất định sẽ đối xử tốt với Hạ Chí.
Xa Ly Tử thực hiện lời thề này vào ngày hôm sau, khi cùng Hạ Chí đi học vào buổi sáng, cô đã mang cho anh một chai sữa chua.
"Cho cậu." Xa Ly Tử đưa đồ trong tay cho anh.
Hạ Chí nhướng mày kinh ngạc: "Cho tớ?"
Phải biết rằng tính chiếm hữu của Xa Ly Tử đối với sữa chua đã đến mức điên cuồng, có chai nào cô cũng giấu đi, bảo vệ nó một cách chặt chẽ, giống như một chú chuột nhỏ đang bảo vệ nguồn lương thực dự trữ cho mùa đông mà nó đã làm việc rất vất vả để có được.
"Ừ!" Cô sốt sắng gật đầu.
Hạ Chí được sủng mà lo sợ.
"Cảm ơn." Anh cầm lấy chai sữa chua màu xanh nhạt từ tay Xa Ly Tử, nhờ đó mà tâm trạng cả ngày hôm đó của anh vô cùng tốt.
Trong giờ học, Xa Ly Tử tiếp tục được gọi lên trả lời câu hỏi. Tuy nhiên, sau quá trình rèn luyện gần đây cô đã quen với việc nhìn bị chằm chằm như thế này, bị mắng một hồi cô chỉ biết chẹp miệng khó chịu, tâm trạng cũng không bị ảnh hưởng nhiều.
Sau giờ học, cô vẫn mang bộ dáng vô tâm phế phổi, cười nói đùa giỡn với những người bên cạnh.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-anh-dao-giang-tieu-luc/2322535/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.