Từng ngày trôi qua, buổi biểu diễn của Diệp Niệm Ninh sắp diễn ra. Ngày nào cậu cũng bận rộn nào là tập nhảy nào là ghi nhớ vị trí đứng và lời bài hát. Còn Thời Yến An thì cũng rất bận rộn, anh vừa là bác sĩ vừa là trưởng khoa. Chỉ tính riêng những ca mổ cũng đã tốn rất nhiều thời gian của anh, chưa kể anh còn phải giải quyết những công việc khác trong bệnh viện.
Hai người đều bận công việc của mình, đôi khi nhớ nhau lại gọi điện để động viên nhau. Nhưng thường xuyên cả hai chưa kịp nói với nhau lời nào lại phải bận vào việc làm.
Tình trạng này chỉ kéo dài hơn hai tuần, khi mà Thời Yến An thực sự không chịu được nữa, anh rất nhớ Diệp Niệm Ninh. Những ngày này cậu không ngủ lại ở phòng tập thì chứ không về nhà ngủ.
Lúc đầu Thời Yến An chỉ hơi không quen nhưng sau khi bàn giao lại một số công việc cho viện phó, anh lại có thời gian rảnh rỗi và bắt đầu nghĩ về Diệp Niệm Ninh.
Anh không muốn quấy rầy công việc của Diệp Niệm Ninh nhưng anh lại không thể kiểm soát bản thân mà lo lắng cho cậu. Lo lắng liệu cậu có bị mệt mỏi quá hay không nên anh quyết định thuê phòng ở khách sạn mà Diệp niệm Ninh đang ở, vừa kịp lúc để thăm ban.
"Trước mắt hôm nay cứ như vậy đã, cảm ơn thầy cô, các vị đã vất vả rồi! Mọi người nghỉ sớm đi, ngày mai gặp lại!"
Diệp Niệm Ninh cúi đầu chào các giáo viên dạy nhảy cho mình sau đó liền ngồi xuống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-ba-vuong-gioi-giai-tri-trong-sinh/1363651/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.