Nhà hắn
- Sao rồi - hắn chạy lên chỗ Trân, Hạnh đang đứng
- K biết, nãy h vẫn chưa ra - Trân nói 2 tay nắm chặt vào nhau
- Cạch - cuối cùng cánh cửa phòng nó cũng mở, bác sỹ bước ra ngoài
- Sao rồi bác sỹ - hắn hỏi
- Bệnh khá nặng.......dầm mưa có dấu hiệu viêm họng sốt, chấn thương đầu mất nhiều máu, dẫn đến hôn mê kèm nhiều viết thương khác khắp cơ thể.......may mắn là chỉ bị ngoài da, tôi tiêm thuốc sát trùng vết thuong rồi...........có thể là ngày mai sẽ tỉnh - bác sỹ vừa nói vừa ke đơn thuốc đưa cho hắn
- Nhớ tịnh dưỡng 3 ngày rồi mới vận động lại nhé - bác sỹ cười
Mọi người thở phào như trút đc gánh nặng, thật may quá
- Vào thăm đc chưa bác sỹ - Hạnh đứng bên cạnh người ông
- Uh, cháu vào đi
Chỉ chờ có thế bọn nó phóng vào ngay k chờ đợi thêm nữa. Một cô y tá đang truyền nước biển cho nó. Mắt nó nhắm chặt k hề cử động. Y tá & bác sỹ chào bọn nó ra về. Ngồi cạnh giường nó, Hạnh nắm tay nó vẫn nước mắt lưng tròng
- Mi hay quá, làm ta lo lắm - Hạnh nói nhẹ nhàng k lay động đến nó
- Cố tỉnh nhé con quỷ cứng đầu - Trân cười nhẹ nhõm nhìn nó
Bọn hắn k nói j` chỉ đứng quan sát.......khỏe rồi........mọi việc xem như tạm ổn
--------------------------------
3 ngày ỳ ạch trôi qua, đến h nó vẫn chưa tỉnh. 3 ngày bận rộn của lũ bạn nó. Ngày Hạnh, Nhật, Trân, Bảo vẫn đến trường chiều về là phóng đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-cong-chua-dang-yeu/459853/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.