Ôn Nhiên vô cùng khiếp sợ, ngoài ra mọi người ở đây lại càng khiếp sợ hơn.
Nhưng điều khiến cậu sửng sốt là tại sao Kỳ Vân Kính lại xuất hiện ở chỗ này, còn những người kia thì lại chính là tại sao bọn họ lại ở đây.
Giữa đám đông mờ mịt bàng hoàng, một nữ sinh vừa khóc sướt mướt vừa hoảng hốt hỏi: “Đây là đâu? Rõ ràng vừa rồi tôi không phải ở chỗ này, hức…”, lúc nãy cô đang chơi game với bạn bè trong ký túc xá, vừa đứng dậy rót nước, chớp mắt một cái đã bất ngờ xuất hiện ở nơi xa lạ này.
Ngoài cô nữ sinh là người sụp đổ nhất ra, còn có một cậu nam sinh trẻ tuổi với mái tóc highlight màu tím cũng hoảng loạn không kém: “Đây là đâu? Bạn bè của tôi đâu? Bạn đồng hành của tôi đâu? Mấy người… mấy người đừng có qua đây! Mấy người là người hay là quỷ!”
Trong lúc bên kia cãi cọ ầm ĩ, Ôn Nhiên bên này cũng không có mạo muội tới gần Kỳ Vân Kính.
Tình hình hiện giờ vô cùng quỷ dị, trước mắt bọn họ đừng nên tỏ vẻ quen biết nhau thì sẽ tốt hơn.
Và tất nhiên Kỳ Vân Kính cũng nghĩ như vậy, thế nên anh cứ đứng một chỗ quan sát chung quanh chứ không nhìn về phía Ôn Nhiên dù chỉ một chút.
Nơi này có lẽ cũng được xem như một quỷ vực.
Trước khi bọn họ có mặt đông đủ, xung quanh vẫn là biển sương mù mênh mông, nhưng sau khi đầy đủ mười người, sương mù khắp nơi cũng dần tan đi.
Bấy giờ Ôn Nhiên mới phát hiện nơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-dao-si-gom-tien-gom-luon-tinh/143752/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.