"Mấy năm sau đó, Tiểu Linh Nhi từ một thiếu nữ thiên chân ngây thơ trở thành chưởng môn băng lãnh đạm mạc như hiện tại, mà ở mấy năm này nàng cũng rốt cuộc không có cởi ra giá y kia, vì không phải hoài niệm, mà là cảnh cáo chính mình không cùng với người truy cầu nàng, nàng sẽ không lại cùng người mến nhau ..."
Nghe Tử Y tự thuật lại chuyện xưa về đoạn cảm tình của sư phụ nhà mình, trong lòng suy nghĩ hàng vạn hàng nghìn, vừa tức giận lại đau lòng, tức giận tên Thanh Văn kia bất nhân bất nghĩa, không niệm cảm tình mà ở hôn đường trước mặt mọi người từ hôn, đau lòng sư phụ nhà mình yêu phải một tên tra nam như thế mà trở nên đau thương thấu tâm.
Lúc này, Tử Y than thở vỗ vỗ bả vai Mộ Lam Huyền: "Ngươi đối với sư phụ của ngươi tốt hơn nhiều, ta nhìn ra được Tiểu Linh Nhi đối với ngươi là có chút lưu ý, chỉ bất quá là nàng không có phát giác mà thôi. Từ khi gặp ngươi, tính tình của Tiểu Linh Nhi cũng không hiểu sao mà chuyển biến tốt đẹp lên, ít nhất nàng sẽ cười , đây cũng là công lao của ngươi."
"Công lao, của ta sao..."
Mộ Lam Huyền âm thầm nỉ non , tâm tình cũng hào hứng trở lại, nhớ tới dáng vẻ tươi cười ôn hoà của sư phụ, khoe miệng của nàng cũng không tự giác giơ lên. Đúng vậy, nàng phát giác ra từ ban đầu nàng yên lặng nỗ lực đến nay nàng không muốn lại yên lặng nỗ lực, nàng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-do-nhi-cung-bach-su-phu/2233306/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.