Tiếp theo sau đó là một nữ tử mặc váy đỏ từ phía trên bay xuống, sắc mặt lạnh nhạt, tựa như một đóa hoa lan không cốc u lan, để cho mắt người ta nhìn lom lom.
Đôi mắt của nàng giống như một dòng thanh thủy, mắt phượng đạm mạc tản mát ra phong thái linh liệt, bất nộ tự uy*, môi hồng răng trắng, môi son không cần điểm tô mà vẫn đỏ, kiều nộn ướt át, trên trán một vòng chu sa kết hợp cùng khuôn mặt tuyệt mỹ càng xuất trần thoát tục.
*Bất nộ tự uy(不怒自威): ý chỉ người có năng lực, phong thái chững chạc.
Lại nhìn đến da thịt người kia giống như mỡ đông, dáng điệu cùng dáng người uyển chuyển, tóc đen màu mực tùy ý chải ở sau ót, nhiều hơn một phần nhu tình, nhiều hơn một phần biếng nhác.
Nữ nhân này toàn thân từ trên xuống dưới tựa như là một kiện linh khí quý báu, để cho người ta nhìn đến không kịp, nhưng lại để cho người khác rất muốn đụng vào.
"Chưởng môn!" Thành Mộc Thu nhìn thấy được người tới liền kinh hỉ reo lên, nàng nhìn một chút Mộ Lam Huyền đang nằm trong ngực, trên mặt vui mừng hoàn toàn không lấn át được: "Quá tốt rồi, lần này Lam Nhi được cứu rồi!"
Mơ mơ màng màng Mộ Lam Huyền nhìn thấy Bạch Linh từ trên trời đáp xuống, trong lòng một trận cảm thán a, đây có lẽ chính là thần tiên tỷ tỷ trong truyền thuyết đi.
Không sai, người này chính là chưởng môn của Cửu Tuyền tông, Bạch Linh!
Tên nam tử Ma tộc đang nằm dưới đất kia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-do-nhi-cung-bach-su-phu/2233375/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.