Cho tới tận lúc buổi triển lãm nghệ thuật kết thúc, Diêm Tiểu Đóa vẫn không thoát khỏi cảm giác hốt hoảng, bởi dạo này cô chẳng hề nói chuyện với Hà Trục dù chỉ một câu. Lúc cô khoác tay A Hoa rời khỏi buổi triển lãm bị rất nhiều phóng viên vây lấy, Diêm Tiểu Đóa không biết là bọn họ đã đặt những câu hỏi gì, nhưng dù thế nào, cô cũng không hé ra câu trả lời nào hết. Tranh thủ lúc A Hoa chặn đường bọn họ, khó khăn lắm Diêm Tiểu Đóa mới ngồi lên được chiếc xe Benz thuê kia. Bộ phận cách âm của xe khá tốt nên đã cản được những thanh âm hỗn loạn bên ngoài, chỉ còn lại những tiếng gõ đập cửa sổ của đám phóng viên. Cô thở phào nhẹ nhõm, khi ngẩng đầu lên thì không gian bốn bề đã trở nên cực kỳ yên tĩnh, bên ngoài của xe không một bóng người.
Cô ngước nhìn về phía đám đông tụ tập kín mít đằng xa: Trong một thoáng
nhìn ấy, lòng cô tan nát.
Hai người ở phía đằng xa xa kia, cho dù xét ngoại hình hay chiều cao thì nhìn họ cũng vô cùng đẹp đôi. Cố Nặc Nhất nắm tay Vi An đi ra khỏi đại sảnh, rồi thản nhiên lướt qua chiếc xe có Diêm Tiểu Đóa đang ngồi. Diêm Tiểu Đóa nhìn thấy rõ mồn một cảnh mười ngón tay họ đan vào nhau thân mật ngọt ngào. Dường như ánh mắt Cố Nặc Nhất lướt vào bên trong xe, nhưng chẳng hề dừng lại. Rồi họ bước lên chiếc xe thể thao mà Diêm Tiểu Đóa đã quá quen thuộc, trong tiếng rền của động cơ, Cố Nặc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-doa-vi-do-la-em/517978/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.