Xí, 50 độ thiện cảm thôi mà?
Ai thèm để ý chứ?
Làm gì có người sẽ để ý độ thiện cảm của vai ác!
Vẻ mặt Diệc Thu hững hờ, dùng thắt lưng cọ cọ cục đá sạch sẽ đầy góc cạnh bên suối một cách máy móc, nỗ lực không thèm nghĩ tới độ thiện cảm đã bị trừ một cách xàm xí không thể hiểu kia.
Nhưng có đôi lúc, không phải ai cũng dễ dàng khống chế được những suy nghĩ xuất hiện trong đầu mình.
Diệc Thu phát hiện bản thân mình rất để ý, hơn nữa còn canh cánh trong lòng.
50 độ thiện cảm, nếu may mắn thì đó chính là một lần phun nước miếng, nhưng rồi nó cứ tăng tăng giảm giảm cực kỳ phi lý, khiến người ta không biết đường mà lần, ép đến sôi máu não!
Ma Tôn U Nghiên, đúng thật là nữ nhân mà Dương Đà có vò đầu bứt tóc hay dùng hết trí thông minh cũng nhìn không thấu.
Diệc Thu vừa nghĩ vừa rửa, càng nghĩ càng khổ sở, cho nên quên mất thời gian, ngâm mình trong dòng suối lạnh lẽo khá lâu, đợi đến khi lấy lại tinh thần, bốn cái chân nhỏ mềm nhũn từ lúc nào không hay.
Nàng vội vàng nhảy lên bờ, dùng sức lắc lắc bọt nước trên người.
Một cơn gió lạnh chợt thổi qua, làm nàng run lẩy bẩy, dậm dậm chân nhỏ, kéo lê cả thân thể ướt dầm dề, tung ta tung tăng chạy về phòng.
Nơi tắm gội kia quá xa xôi, một đi một về tốn không ít thời gian, lúc Diệc Thu trở về, sắc trời ngoài phòng đã tối đen.
Diệc Thu nghiêng người mở hờ cừa phòng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-duong-da/1466412/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.