Sáng sớm hôm nay Gia Phỉ ngủ dậy đã rất hưng phấn, bởi vì hôm nay ông chủ muốn dẫn nó đi thăm cuộc sống của cái người gọi là Mục Viêm Khiếu. Dĩ nhiên nó không phải vì muốn đến thăm cái tên nhân loại kia mà cao hứng, chỉ vì, đến thăm nhân loại kia, nghĩa là có thể thấy bạn của nó Lâm Lâm, con vật duy nhất có thể hiểu rõ trí thông minh của nó, cùng nằm trên một trục hoành với nó.
Đương nhiên, tuy nói bạn thú Lâm Lâm không tốt tính lắm, nhưng nghĩ đến đầu năm nay không dễ gì có bạn thân, tri kỉ không tốt tính cũng rất ít, cho nên Gia Phỉ vẫn quyết định muốn đi gặp người bạn này.
Nó mới không thừa nhận, nguyên nhân lớn nhất là vì bây giờ thể hình của nó có thể toàn thắng cái tên từng bổ nhào vào nó đâu. Ha ha! Rùa mai xanh cái gì chứ, thật sự là một loại sinh vật khiến nó yêu thích không ngớt mà — một vuốt vồ tới là bay đi nhẹ nhàng, tốt quá tốt ~
Vì thế Gia Phỉ liền mang theo tâm tình vui vẻ theo ông chủ nhà mình đi đến bệnh viện Đệ Nhất, chẳng qua khi nó tới tầng lầu của tên bệnh nhân kia, không biết tại sao, dựa vào giác quan thứ sáu tương đối chính xác của động vật, Gia Phỉ cảm thấy có chút không ổn.
Kết quả không đợi nó cẩn thận nghĩ xem nguyên nhân là gì, lập tức có một trái tennis tròn vo lăn lại trước móng vuốt nó.
Không chút nghĩ ngợi một vuốt ấn lên. Thật ra thì bất kể đối với mèo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-gia-vo-xu-bat-tai/1636348/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.