“Được thôi, đến lúc đó còn cần nhờ các ngươi nếm thử giúp ta đấy.” Nhung Âm không nhận ra sự xoay chuyển trong lòng mọi người, chỉ cười đáp lại Lục Nga.
Sau khi quyết tâm, Nhung Âm bắt đầu hồi tưởng lại các bước xây dựng lò nướng bánh mì, cách làm bơ, và cả mứt trái cây để phết lên bánh mì. Y cũng nghĩ đến việc thử nghiệm các hương vị mứt trái cây khác nhau…
Nghĩ ngợi một hồi, cộng thêm tiếng thuyết thư bên ngoài, Nhung Âm suýt nữa đã ngủ gật.
Tông Chính Tiêu thấy y liên tục ngáp, liền quan tâm hỏi: “Chán rồi sao?”
“Có chút. Thuyết thư tiên sinh kể cũng hay, nhưng cá nhân ta không thích lắm cách câu chuyện này phát triển.”
Nhung Âm và mọi người bắt đầu nghe từ giữa chừng. Câu chuyện kể về một nam chủ nhân xuất thân từ gia đình võ thuật nổi tiếng giang hồ, nhưng cả nhà bị diệt chỉ trong một đêm, chỉ còn lại mình anh ta sống sót. Sau đó, anh ta bắt đầu hành trình tìm kẻ thù, gặp nguy hiểm rồi gặp gỡ những mỹ nhân theo kịch bản truyền thống.
Tuy tình tiết câu chuyện có phần cũ kỹ, nhưng thể loại sảng văn ở thời đại nào cũng được yêu thích. Nếu viết hay chắc chắn sẽ thu hút được độc giả.
Chỉ là người viết kịch bản này không khai thác được điểm sảng, nên không kích thích được hứng thú của Nhung Âm.
Nhưng có lẽ chỉ là y không hợp với câu chuyện này. Nhìn phản ứng của Tứ Hỉ và những người khác nom họ rất thích cốt truyện này.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-giao-nhan-bi-bao-quan-nghe-thay-tieng-long/2723258/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.